Giữa phố đông người sao chỉ thấy mình ta?
Sài Gòn giờ phố đã quen tên
Những cơn mưa ào lên rồi chợt tạnh Ngày nối ngày bộn bề bao công việc Chỉ đêm về cô độc nhớ ngày qua
Hà Nội ơi! Hình như phải đi xa
Mới thấy thương con đường về mỗi tối Những gốc cây là tình yêu để lại
Bằng lăng mùa này tím thẫm hồ Tây
Phải xa rồi mới biết đã dời tay
Bao ân tình bạn bè yêu dấu quá
Nơi đây ồn ào, người chen nhau, rót tràn li mà sao xa lạ Đêm trở về vẫn chỉ có mình ta
Bạn bè chào nhau vớt nụ cười xa
Nhưng chẳng tìm đâu một người tri kỉ Hình như ở đây cứ lào phào như thế Những ân tình sớm nắng lại chiều mưa!
Giữa chốn đông người sao chỉ có riêng ta?