Travellive

HỘI HÈ MIÊN MAN (ERNEST HEMINGWAY)

-

Paris từng là giấc mơ đẹp nhất của cuộc đời một nghệ sĩ trẻ vào những năm 1920 - một giấc mơ phù hoa của những nhà văn nghèo miệt mài viết lời tình tứ, những họa sĩ phải đổi tranh lấy bánh mì, những nhạc công theo đuổi ánh hào quang sân khấu đầy mê hoặc. Woody Allen đã làm phim Midnight in Paris để tái hiện lại những năm điên rồ và say đắm ấy, Charles Aznavour đã hát La Bohème như lời chào giã biệt một thời Paris lãng tử. Còn trong Hội hè miên man, Ernest Hemingway đã hồi tưởng những tháng năm thanh xuân đầy nhiệt huyết của mình tại Paris “thuở ban đầu, khi chúng tôi còn rất nghèo và hạnh phúc”.

Paris trong Hội hè miên man là một lát cắt ký ức sôi nổi và tươi đẹp thời tuổi trẻ của Hemingway, khi văn nghiệp của ông bắt đầu tỏa sáng. Paris là nơi Hemingway ngồi đàm luận nghệ thuật với bạn bè trên phố, hay lặng yên bên ly café au lait mà chuyên tâm sáng tác; là nơi ông đi dạo ở vườn hoa Luxembourg hay vào bảo tàng nghệ thuật với cái bụng rỗng, cùng vợ uống những ly vang rẻ tiền trong căn nhà thuê trên xưởng cưa. Paris còn là nơi những nghệ sĩ lớn nhất của “thế hệ mất mát” như F. Scott Fitzgerald, T.S. Eliot, James Joyce… tụ hội, tổ chức những buổi hội hè miên man, buông thả trong rượu mạnh và khói thuốc, trò chuyện về cuộc sống, về văn chương và âm nhạc, tạo nên một trang lịch sử huy hoàng của nghệ thuật thế kỷ 20.

Vẫn là giọng văn súc tích, không hoa mỹ, cầu kỳ, những trang viết của Hemingway mang người đọc đi xuyên qua thời gian và không gian để dạo bước trên những góc nhỏ êm đềm của Paris, nơi có những người giao sữa đến gõ cửa nhà mỗi sáng, những người câu cá bên bờ sông Seine, những ổ bánh mì thơm phức, những phòng tranh nghệ thuật và những quầy sách nhỏ ven đường… Thành phố thơ mộng và dịu dàng này đã nuôi dưỡng tâm hồn những nghệ sĩ được may mắn sống tại đây trong thời trẻ; cũng chính thành phố phồn hoa và náo nhiệt này níu bước chân kẻ lãng tử, để ký ức về những năm tháng ở Paris luôn đi theo họ trong suốt cuộc đời.

A MOVEABLE FEAST (ERNEST HEMINGWAY)

Paris was the dream of any young artist in the 1920s - a dashing dream of penniless poets writing sonnets about love, destitute artists exchanging paintings for bread and struggling musicians chasing the mesmerizin­g spotlights. Woody Allen’s Midnight in Paris recreates those roaring twenties and Charles Aznavour’s La Bohème is a farewell to a bohemian Paris. And Ernest Hemingway’s A Moveable Feast recalls his early days in Paris when he was “very poor and very happy”.

Paris in A Moveable Feast is a slice of Hemingway’s lively and beautiful youth, when his career began to shine. Paris is where Hemingway talked about art to his friends in the street cafés, or quietly sat with a cup of café au lait and wrote; where he walked through the Luxembourg gardens or visited the museums with an empty stomach, and drank cheap wine with his wife in their rented apartment. Paris is also where the biggest artists of the Lost Generation such as T.S. Eliot, F. Scott Fitzgerald and James Joyce gathered and indulged themselves in liquor and cigarettes, talked about life, about literature and music and initiated a splendid direction for 20th century art.

With a concise writing style, Hemingway’s memories bring readers through time and space to walk on quiet little corners of Paris, where milk is delivered to their doors every morning, men fish by the Seine, the air is filled with the smell of warm loaves of bread and art galleries and small roadside bookstores dot the neighbourh­oods. This romantic city has nourished the souls of artists lucky enough to have lived here when they were young. And it is this buzzing city that gets a hold of their hearts, so that the memories of their Parisian years always follow them throughout their lives.

 ??  ??

Newspapers in English

Newspapers from Vietnam